Chúng ta vốn vô duyên nhưng may anh có tiền

      19
Palatino LinotypeBookerlyMinionSegoe UIRobotoRoboto CondensedPatrick HandNoticia TextTimes New RomanVerdanaTahomaArial

Bạn đang xem: Chúng ta vốn vô duyên nhưng may anh có tiền

Vì lo tổ chức tang lễ cho bà mẹ mà ông Đổng thiết yếu Hào bận bịu suốt tía ngày trời, người nhỏ rộc cả đi, sút cỡ một nhì cân, nhìn vừa căng thẳng mệt mỏi vừa tiều tụy.Sáng ngày thứ tư, ông hứa hẹn Liễu Mộc Mộc ra ngoài, hai tía con gặp mặt nhau ở 1 nhà hàng, trong căn phòng được đặt trước kê một loại bàn xoay rất lớn, hai bạn ngồi đối diện nhau, bầu không khí toát lên vẻ đàm phán rất rõ ràng.Lần gặp mặt lại đứa phụ nữ lớn này của mình, vai trung phong trạng ông Đổng bao gồm Hào phức tạp hơn lần trước.Những lời Liễu Mộc Mộc nói với ông hôm chị em ông qua đời, vẫn không chấm dứt quanh quẩn trong đầu ông xuyên suốt mấy ngày qua. Nói thiệt lòng, ông không hề cảm thấy kinh ngạc chút nào.Xưa giờ bà bầu ông vốn là tín đồ trọng nam coi thường nữ, lúc nhỏ xíu Đầu mộc vừa ra đời, người mẹ ông đã không vui vẻ gì rồi, cơ mà ông Đổng bao gồm Hào không ngờ người mẹ ông lại buôn bán con bé nhỏ đi, còn nói cùng với ông là bị tín đồ ta bắt cóc rồi.Tuy rằng việc bà bầu ông làm chưa hẳn chuyện tử tế gì, tuy nhiên cho mặc dù có thế nào thì bà ấy vẫn là mẹ ruột của ông, chưa dừng lại ở đó người đã hết trên đời nữa rồi.“Hôm nay tía hẹn con ra đây, là muốn nói đến chuyện xẩy ra mấy hôm trước.” tiếng nói của ông Đổng chủ yếu Hào tất cả hơi gượng gạo, thái độ giống như đang nói chuyện với nhân viên hơn.Chút tình thân ít ỏi của ông cùng với Liễu Mộc Mộc, đã không còn sạch lúc hai người trở khía cạnh với nhau hôm ngơi nghỉ trong bệnh viện rồi.Liễu Mộc Mộc im lặng ngồi bên trên ghế, chớp chớp hai con mắt hạnh chú ý ông Đổng thiết yếu Hào, hóng ông nói tiếp.“Bố biết trong trái tim con khăng khăng vẫn còn oán hận bọn chúng ta, tuy thế bà nội con đã không còn nữa, tín đồ chết như đèn sẽ tắt, con vẫn còn trẻ, không tuyệt nhất thiết cứ phải dính mãi rước chuyện này sẽ không buông.”Liễu Mộc Mộc đáp luôn: “Bố hiểu nhầm rồi, con thật sự cho tới chỉ để lấy tiễn bà nội đoạn đường sau cùng mà thôi, nếu con thật sự bám mãi không buông, thì sao giờ bắt đầu tới chứ.”Nghe thì dường như hay đấy, nhưng không mong muốn là ông Đổng chủ yếu Hào không đủ can đảm tin.Đứa phụ nữ này của ông new nhìn thì thấy thơ ngây vô hại, đến ông còn lừa được, nhưng lại đến sau cùng lại xuống tay khôn cùng tàn nhẫn, ông sẽ không còn mắc phải sai lạc tương tự cho hai lần đâu.Nhìn thái độ nói chuyện ngang ngạnh của bé bé, ông biết tất cả nói tiếp cũng vô dụng, trầm ngâm hồi lâu, sau cùng ông Đổng bao gồm Hào mang ra một tập văn khiếu nại và một chiếc bút đã chuẩn bị từ trước, ông ta đặt tất cả lên bàn, xoay cho trước phương diện Liễu Mộc Mộc.“Đây là một hợp đồng thường bù, trong các số đó gồm một căn nhà vị trí trung tâm thành phố, cùng một cửa ngõ hàng, giá thị trường là hơn cha triệu tệ, chỉ việc con ký vào đó thì tất cả đều trực thuộc về con.”Liễu Mộc Mộc cầm bạn dạng hợp đồng lên xuất hiện thêm xem, khuôn mặt lòi ra vẻ kinh ngạc: “Tặng không nhì căn nhà, còn tồn tại chuyện tốt thế này cơ à?”.

Xem thêm: Nhạc Chuông Hay Nhất Mọi Thời Đại, Nhạc Tiếng Anh Hay Nhất Mọi Thời Đại

*

Xem thêm: Top 35 Game Ios Hay Dành Cho Iphone, Ipad 2022, Game Nổi Bật Trên Ios (Iphone

Biểu cảm của ông Đổng chính Hào vẫn không còn thay đổi, đợi cô phát âm tiếp.Liễu Mộc Mộc lật hợp đồng sang trọng trang tiếp theo, cô nghiêng nghiêng đầu, ló ra khỏi bạn dạng hợp đồng hỏi: “Không chất nhận được nói với những người khác mối quan hệ bố bé của hai bọn chúng ta.”“Mối quan hệ giữa họ không ưa thích hợp cho người ngoài biết.”“Vì thế, cha không định phê chuẩn con à?” Liễu Mộc Mộc nói thẳng vào điểm mấu chốt.Ông Đổng chủ yếu Hào không quen với kiểu rỉ tai huỵch toẹt không che diếm gì thay này, khẽ ho khan một tiếng, uyển chuyển nói: “Chỉ là bình thường không cần thiết phải tương hỗ gì thôi, nếu về sau con yêu cầu gì, hoàn toàn có thể tới kiếm tìm bố.”“À…”Nhìn tầm vóc suy bốn của cô, biểu cảm trên mặt ông Đổng thiết yếu Hào thả lỏng đôi chút.Trong thời điểm ông ta cứ tưởng Liễu Mộc Mộc sẽ ký tên, thì cô lại chép chép miệng: “Có chút hấp dẫn đấy, nhưng nhỏ không thể ký được.”“Chê không nhiều à? ví như con bao gồm yêu mong gì không giống thì cứ nói ra.”Số lượng trong phiên bản hợp đồng chỉ là mức giá bèo nhất ông Đổng bao gồm Hào nghĩ ra cơ mà thôi, ông vẫn tồn tại chừa địa điểm để mặc cả. Để ra khỏi đứa con gái này, ông ta không ngại phải trả thêm tiền.Suy cho cùng cũng là con gái của ông ta, tất nhiên ông ta chẳng thể dùng các thủ đoạn đối phó với kẻ khác nhằm đối phó với bé bé, đồ đến đi cũng không lấy về được, cơ mà đó là toàn bộ những gì ông hoàn toàn có thể cho.“Không phải, giả dụ như ký vào những thứ này, thì bé không thể sống thuộc với bố được.”Ông Đổng thiết yếu Hào cau mày: “Ý con là sao?”.Liễu Mộc Mộc đặt bản hợp đồng xuống, nở nụ cười tươi tắn cùng với ông: “Con định dọn mang đến sống chung với bố.”Quan giáp thấy cô ngoài ra không cần đang đùa, ông Đổng thiết yếu Hào sầm khía cạnh xuống nói: “Cho dù không ký, nhỏ cũng không thể của nhà của tía được.”Sau khi khiến mẹ ông “tức chết”, thì dù cho có thế làm sao đi chăng nữa ông Đổng chính Hào cũng cần yếu đón Liễu Mộc Mộc về nhà được.Liễu Mộc Mộc thở dài, một tay phòng cằm, gồm chút tiếc nuối nói: “Vậy bé chỉ đành nói với người khác rằng, ba con không yêu cầu con, đề nghị mới dặn dò bà nội chào bán con đi.”Ông Đổng chủ yếu Hào nổi gắt cười gằn: “Cảnh tiếp giáp sẽ không lúc nào tin gần như lời này đâu, bé cũng không thể có bằng chứng.”“Cảnh sát có thể điều tra ra chân tướng xuất xắc không, ko quan trọng, nhưng mà sẽ có rất nhiều phương tiện truyền thông trên mạng chuẩn bị sẵn sàng đăng phần đông tin tức nóng giãy như vậy – một doanh nhân giàu sang họ Đổng làm việc Khánh Thành trọng nam khinh thường nữ, thông lưng với người mẹ mình bán đàn bà mới sinh cho đàn buôn người, nhị mươi năm sau cô đàn bà ruột tìm đến nhận bố.” Khóe miệng Liễu Mộc Mộc cong lên, “Có nên rất thú vị không?”.Nhìn sắc mặt tái mét của ông Đổng bao gồm Hào, Liễu Mộc Mộc lại tiếp tục: “Bố rất có thể không nhận con, nhưng các chú cảnh sát sẽ có thể chứng minh bọn họ là bố con ruột, bố đoán xem mang đến lúc ấy các chú ấy đã tin lời nhỏ hay tin lời bố.”Liễu Mộc Mộc nghe thấy tiếng nghiến răng của ông Đổng bao gồm Hào.Cô còn khuyên: “Nghĩ thoáng ra đi bố, chưa hẳn chỉ nuôi thêm 1 đứa phụ nữ thôi sao, đàn bà là áo bông bé dại thân thiết bên cạnh mình mà, cho dù sao cũng giỏi hơn là bị người ta chỉ trực tiếp vào phương diện mắng bố chưa phải là nhỏ người. Ba cứ nghĩ mang lại kỹ đi, tất cả phải nuôi đàn bà kinh tế hơn nhiều không?”.Ông Đổng bao gồm Hào tức mang đến nỗi thở phì phò: “… Được, nếu con muốn theo bố về nhà cũng được, nhưng sau đây bố sẽ không cho nhỏ thứ gì hết.”Dứt lời, ông ta với tay ra phía dòng bàn xoay, định đem lại tập phù hợp đồng.Liễu Mộc Mộc dính lấy dòng bàn, tha thiết nhìn ông ta: “Để lại đến con 1 căn nhà thôi cũng khá được mà, ba thật sự không cho con một một chút nào sao?”.“Mơ đi!” Hai bạn giằng teo trên phương diện bàn hồi lâu, sau cuối ông Đổng chính Hào thành công xuất sắc giằng lại được tập đúng theo đồng, mang đến đây từ bỏ dưng trong tâm ông ta cảm thấy dễ chịu và thoải mái hơn hẳn.…Tang lễ của mẹ ck cuối thuộc cũng kết thúc, từ sáng sủa sớm trung khu trạng của bà Khương Lệ đã cực tốt rồi, vừa dìm nga một bài hát vừa trở xuống tầng.Trong chống khách trên tầng một, phụ nữ bà, Đổng Duyệt, đang xem phim, đàn ông nằm nghiêng bên trên sofa chơi điện tử, music của trò nghịch được vặn rất to.Bà Khương Lệ liếc nhìn một cái, ko thấy bóng hình ông Đổng thiết yếu Hào đâu, nên tiện miệng nói một câu: “Đổng Duyệt, cha con đâu?”.“Ăn cơm xong bố ra ngoài gặp gỡ chị cả rồi ạ.”Vừa mới chấm dứt lời, thằng ranh ma Đổng Kỳ vẫn đạp một phân phát rất rất mạnh tay vào eo chị gái nó: “Chị mắc bệnh à, tự dưng nhận vơ họ hàng thân thiện làm gì, chị cả ở chỗ nào ra?”.Bà Khương Lệ coi như không quan sát thấy hành động của nhỏ trai, bà ta đi tới sofa xoa xoa đầu con trai, trừng mắt lườm nhỏ gái: “Tiểu Kỳ nói đúng đấy, về sau nói năng phải chăm chú vào.”Đổng chăm sóc cụp mắt xuống, thò tay ra xoa xoa nơi eo vừa bị đá, không hé răng nói câu nào.Tâm trạng hoàn hảo nhất của bà Khương Lệ thường xuyên mãi cho đến khi ông Đổng chính Hào dẫn Liễu Mộc Mộc về nhà new chấm dứt.Bà vốn tưởng rằng mình đã rất hiểu ông xã mình, nhưng bao gồm nằm mơ bà cũng ngạc nhiên rằng, sau thời điểm trải qua chuyện sinh sống trong cơ sở y tế rồi, ông ấy vẫn rất có thể đón con bé xíu đó về nhà!Ông Đổng chủ yếu Hào không phân tích và lý giải gì nhiều, chỉ sầm khía cạnh nói với bà Khương Lệ: “Sau này con nhỏ nhắn sẽ sống thuộc với bọn chúng ta, bà dọn dẹp vệ sinh một hộ gia đình cho nó đi.”Mọi vấn đề trong đơn vị đều bởi vì ông Đổng chính Hào quyết định, xưa giờ đồng hồ không cho phép người khác nghi ngờ, mặc dầu bà Khương Lệ có tức mang đến tím ruột, cũng chỉ hoàn toàn có thể nuốt cục tức này xuống, ráng nặn ra diện mạo tươi mỉm cười vâng lời chồng.Bà ta quan sát Liễu Mộc Mộc đã xách vali một lượt từ bên trên xuống dưới, trong thâm tâm rất muốn biết con bé dại này đã sử dụng thủ đoạn gì để lay động ông Đổng thiết yếu Hào.“Trên tầng vừa hay đang dần còn 1 căn phòng trống, lên kia xem trước nhé.” cơ hội xoay bạn đi, khóe miệng bà Khương Lệ nhếch lên một thú vui mỉa mai.Không sao, trường hợp nó sẽ muốn vào sinh sống nhà này, thì cứ vào cơ mà ở, sau này đừng có ân hận hận là được.Ông Đổng chủ yếu Hào luôn thể miệng đáp “Ờ”, kế tiếp quét góc nhìn nhìn xung quanh, nói cùng với thằng nam nhi đang vị trí sofa: “Đổng Kỳ, xách tư trang hành lý lên tầng góp chị cả nhỏ đi.”Đổng Kỳ ngồi dậy, nhìn cha nó, tiếp nối rời khỏi sofa đi đến chỗ hai tín đồ phụ nữ, xách mẫu vali ngoài là quá lớn của Liễu Mộc Mộc lên.Đổng Kỳ năm này mười sáu tuổi, cao một mét bảy mươi lăm, vóc dáng cũng rất lực lưỡng, xách mẫu vali nhẹ bẫng, đi theo chị Khương Lệ đi lên tầng.“Lên xem thử phòng ốc cầm nào, giả dụ muốn thay đổi thứ gì thì nói với dì Khương con.” Ông Đổng chính Hào nói.Liễu Mộc Mộc vâng lời đi theo sau.Khi vẫn tồn tại cách mấy bậc thang nữa là lên tới mức tầng hai, thì đùng một phát Đổng Kỳ cù phắt tín đồ lại, khuôn mặt lộ ra nụ cười cợt độc ác, nó quăng luôn cái vali vào tay về phía Liễu Mộc Mộc.Nhưng giống hệt như Liễu Mộc Mộc đã biết tự sớm, cô nghiêng người, loại vali sượt qua tín đồ cô rơi xuống tầng, dòng vali vốn dĩ đã chẳng nên loại nồi đồng cối đá gì mau lẹ vỡ làm đôi, xống áo và sách vở bên trong tung tóe ra sàn nhà.Bà Khương Lệ đã đi sinh hoạt đằng trước đứng ở tầng hai, quan sát từ bên trên xuống dưới với vẻ trịnh thượng, thấy cảnh tượng ấy cũng chỉ buông một câu vơi tênh với Đổng Kỳ: “Sao lại bất cẩn như vậy chứ.”Ông Đổng bao gồm Hào cũng nhìn thấy, cơ mà không nói gì cả.Đổng Kỳ tất cả chút thuyệt vọng bĩu bĩu môi, nói với Liễu Mộc Mộc: “Xin lỗi nhé, lỡ tay.”Liễu Mộc Mộc mỉm cười cợt với thằng ranh ma nói: “Không sao.”Không bao gồm ai định dọn dẹp vali bị rơi vỡ lẽ hộ cô, yêu cầu Liễu Mộc Mộc chỉ đành đi xuống, nhặt nhạnh đồ đạc vương vãi trên đất lại.Trong khi Đổng Kỳ dợm bước tiến lên tầng, thì lại nghe thấy Liễu Mộc Mộc đang mải vệ sinh đồ đạc rỉ tai với mình: “Chị thấy phương diện em trai khá xanh đấy, rõ ràng là bị tổn sợ hãi âm đức rồi, sau đây định đi đâu tốt nhất là bước bởi chân trái trước, nếu như không dễ té gãy chân lắm đấy.”“Mẹ kiếp, mày ngán sống rồi à?” nhì mắt Đổng Kỳ long lên sòng sọc, quay tín đồ đang định lao xuống tìm kiếm cô tính sổ, hiệu quả trượt chân, từ đầu đến chân lăn long lóc xuống dưới tầng.Nếu cứ rơi trực tiếp xuống thì lại ko sao, nhưng lan can nhà bọn họ lại là lan can xoắn ốc, chân trái của thằng rực rỡ này mắc vào lan can mặt cạnh, chỉ kịp nghe thấy một giờ rắc vang lên, sau đó là giờ đồng hồ kêu thảm thiết của Đổng Kỳ.Liễu Mộc Mộc ngước đầu lên quan sát Đổng Kỳ sẽ nằm đồ ra trên mong thang, tủm tỉm cười: “Ây da, gãy chân rồi.”Mọi chuyện xẩy ra quá nhanh, cấp tốc đến nỗi hai fan lớn đang của nhà không kịp đọc xem chung cục đã xẩy ra chuyện gì.“Mẹ, người mẹ ơi chân con đau quá…” Đổng Kỳ đau đến nỗi nước mắt giàn dụa, giờ đồng hồ la hét của thằng tinh ma vang vọng khắp căn biệt thự.“Ông Đổng, ông Đổng, ông mau mang lại đây!” Bà Khương Lệ sẽ định lao xuống, nhưng dường như nhớ ra chuyện gì đó, liền cẩn thận bước từng bước nhỏ dại xuống cầu thang.Ông Đổng thiết yếu Hào gấp rút chạy lên, lúc đặt chân lên lan can bất giác kiểm soát và điều chỉnh lại bước chân, bước đi trái lên trước.Trước khi xe cứu thương đến, Đổng Kỳ vẫn vừa la hét vừa chỉ tay vào Liễu Mộc Mộc gào lên với ba nó: “Bố đuổi nó đi đi, là nó khiến con bị gãy chân!!!”.Nghe Đổng Kỳ nói vậy, những nhân viên y tế đi theo xe cấp cứu liếc nhìn Liễu Mộc Mộc, hỏi ông Đổng chủ yếu Hào: “Vết thương làm việc chân của tín đồ bị thương không hẳn sự cố kế bên ý muốn sao? tất cả cần chúng tôi báo công an giúp ông không?”.Khuôn khía cạnh ông Đổng bao gồm Hào đen sì: “Là sự cố quanh đó ý ao ước thôi, là từ bỏ nó ngã đấy.”Ông ta với bà Khương Lệ bất lực trơ mắt nhìn đàn ông tự mình có tác dụng gãy chân mình, chỉ chưa đầy năm phút kể từ lúc Liễu Mộc Mộc nói thằng nhỏ xíu sẽ bị té gãy chân.

Chuyên mục: Game Mobile

lịch phát sóng bóng đá hôm nay