Dàn ý kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy cô giáo buồn
Đề bài: nói về một đợt em mắc khuyết điểm khiến thầy, giáo viên buồn.
Bạn đang xem: Dàn ý kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy cô giáo buồn
A/ Dàn ý chi tiết
I. Mở bài:
– Là học sinh chắc hẳn ai ai cũng đã từng gồm lỗi lầm khiến cho thầy cô giáo nên buồn.
– Ví dụ: trang bị hai tuần trước vì ở trong nhà ham chơi, không học bài bác để soát sổ môn Lý buộc phải tôi đang có hành động sai trái là mở sách và tập trong tiếng kiểm tra. Chính điều đó đã tạo nên cô giáo buồn.
II. Thân bài
1/ vấn đề mở đầu:
– Đi học tập về, ăn cơm xong, tôi định lên phòng học tập bài sẵn sàng cho giờ đánh giá Lý ngày mai.
– Thằng bạn ở bên cạnh nhà qua rủ tôi đi dạo điện tử – một trò nghịch tôi rất thích – tôi đi ngay, định đùa một lát rồi về công ty học bài.
2/ sự việc diễn biến:
– Trò chơi cuốn hút quá yêu cầu tôi về bên khá muộn.
– Tôi bị bố mắng: đi học về không lo ngại học bài bác mà lại đi chơi (may là tía không biết tôi đi chơi điện tử, còn nếu như không thì tôi ốm đòn). Cha bảo tôi về phòng học bài.
– Tôi nhi nhí xin lỗi bố và cấp tốc chân về phòng. Lúc đi qua phòng anh trai, tôi thấy ti vi đang chiếu phim “Hiệp sĩ láng đêm”. Sao lại những thứ cuốn hút thế này? làm thế nào đây? “Xem một tí thôi rồi về học tập bài” – tôi từ trấn an mình.
– Phim ngừng khá muộn, nhì mắt tôi díu lại. Tôi ngủ một mạch mang đến sáng.
– Tôi choàng tỉnh cùng quáng quàng chạy mang lại lớp.
– huyết đầu là giờ khám nghiệm Lý. Cả lớp lặng phăng phắc vì ai ai cũng chăm chú làm bài.
– Tôi hết sức bối rối. Đầu óc trống rỗng không một chữ thì có tác dụng sao? vào đầu tôi hiện thị rõ điểm ko tròn vo như chế nhạo cợt và cây roi mây trên tay bố. – Thôi, đành liều vậy. Tôi mở vở bài xích tập cùng sách giáo khoa ra. Phương diện lấm lét vừa chép vào bài xích kiểm tra vừa coi chừng cô giáo.
– Đúng là “Thiên bất dung gian”. Tôi đang hùi hụi chép thì gia sư xuất hiện. Tôi nhanh lẹ gấp giấy tờ cất vào chống bàn. Cô hotline tôi đứng lên. Cả lớp đổ dồn rất nhiều cặp ánh mắt tôi. Tôi chối phắt ngay tuy nhiên trước đầy đủ lời lẽ chân tình của cô tôi sẽ cúi đầu thừa nhận lỗi. Phương diện tôi rét ran, tôi cực kỳ xấu hổ.
3/ sự việc kết thúc:
– Cô bảo tôi xuống chống giám thị cùng viết bản kiểm điểm.
– Tôi cực kỳ ân hận, xin lỗi cô với hứa không bao giờ tái phạm.
– Cô tha lỗi đến tôi cùng khuyên tôi cần chăm học và nên trung thực nhận lỗi.
Xem thêm: Lạy Chúa Con Còn Lứa Tuổi Học Sinh Meme, Lạy Chúa Con Còn Lứa Tuổi Học Sinh Chế
III. Kết bài
– Tôi vô cùng ân hận trước lầm lỗi của mình.
– Tự hẹn với phiên bản thân sẽ vứt hết trò chơi vô bổ, chăm sóc học hành để bố mẹ vui lòng với thầy cô không bi hùng nữa.
B/ Sơ đồ bốn duy

C/ bài xích văn mẫu
Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến cho thầy, cô giáo bi quan – mẫu mã 1
Sáng sản phẩm công nghệ sáu, giáo viên dạy chất hóa học dặn dò các học viên ôn bài xích để thứ hai làm kiểm tra. Chiều vật dụng bảy, em đã xin ba người mẹ cho đi đá banh với bè bạn, sáng nhà nhật mệt mỏi mỏi, em nằm coi phim và nghĩ bụng: về tối chủ nhật đang ôn bài bác kĩ lại…
Nhưng về tối hôm ấy, Nam, chúng ta em cho rủ đi ăn uống chè… em với Nam xách xe dạo phố, về nhà dịp 8 giờ, bắt đầu ngồi vào ôn bài…
Sáng lắp thêm hai, buổi chất vấn đến. Trong 3 câu hỏi và 1 vấn đề về thí nghiệm, em chỉ vấn đáp được qua quýt 2 câu. Lúng túng, hỏi Nam, Nam nhấp lên xuống đầu… em nhìn vở hóa học cùng nháy mắt… ra hiệu bảo phái mạnh đưa đến em…
Chờ gia sư đi về cuối lớp, em mở vở ra, chép gấp vàng. Bất thình lình cô đi lên, em đẩy vội cuốn tập về Nam.
Cô giáo lại đi xuống cuối lớp, nam hỏi em, em thầm đọc mang lại Nam chép, nhì đứa thì thào… cho tới khi cô nhắc, new ngồi yên.
Giờ vạc bài, gia sư đọc điểm cả lớp. Không có tên em với Nam. Lúc Nam lo lắng đứng lên hỏi, cô bảo:
– hai em lên đây, cô muốn hỏi điều này!
Trước mắt chúng em, hai bài kiểm tra hiện ra khung điểm với đông đảo dấu hỏi đỏ chói của cô cố cho điểm làm bài. Cô nhìn chúng em, nghiêm nghị nói:
– bài xích này ai chép của ai? Sao lại sai giống nhau nuốm hả những em?
Em và Nam… đỏ bừng mặt, nhìn nhau ấp úng!
Cô hóng một thời gian lâu, không có bất kì ai trả lời. Cô quyết định:
– Nếu chúng em làm bài xích chung, cô sẽ cho bình thường là 4 điểm, chia nhỏ ra cho nhị em, từng em nhì điểm nhé? Điều quan trọng đặc biệt là bọn chúng em buộc phải thành thật, nhằm còn có thời cơ sửa chữa. Bọn chúng em đi học, để hiểu biết, chứ không hẳn đi học, để gián trá thế này!
Reng…Reng… giờ chuông ra chơi… giải thoát mang đến hai chúng em khỏi những hai con mắt của bè bạn…. Bọn chúng nó ùa ra, đứa đi download kem, đứa đuổi chạy nhau bên trên hành lang.
Em lí nhí:
– Thưa cô, em đọc cho chính mình ấy… câu tía ạ. Em xin lỗi cô!
Nam lại nói “Thưa cô, vì trong ngày hôm qua em mang đến rủ các bạn Hùng đi dạo tối quá… nên… chúng em ko kịp học bài ạ.”
Cô giáo im re một lát rồi bảo:
Hai em biết thừa nhận lỗi là tốt, nhưng quan trọng là phải biết sửa lỗi. Hai em hãy về học lại những bài hóa học tập vừa qua, cô sẽ cho kiểm tra lại lúc cô bố trí được thời gian!
Chúng em chẳng muốn gì hơn thế. Nhi nhí cảm ơn cô, bọn chúng em ra về.
Từ biệt cô, bọn chúng em ra về, lòng vừa ân hận hận, vừa cảm rượu cồn trước tấm lòng rộng lượng của cô. Bọn chúng em rủ nhau sẽ cố gắng học bài kĩ.
Chúng em sẽ học thuộc, không chỉ là là bài hóa học tập này, cơ mà là những bài xích học của các môn học khác nữa, để xứng đáng là một học sinh ngoan, đền rồng đáp tấm lòng và lao động của giáo viên em.
Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến cho thầy, cô giáo ai oán – chủng loại 2
Mỗi bé người là một tổng hòa của tốt xấu, đúng sai, ko có ai là thuần nhất. Những con người ưu tú nhất cũng từng mắc sai lầm trong cuộc đời, và tôi cũng vậy, trong cuộc đời học sinh tôi đã nhiều lần mắc lỗi với thầy cô giáo. Cơ mà lần mắc lỗi với cô Thu khiến tôi không bao giờ quên.
Chuyện xảy ra cách đây không lâu, lúc ấy tôi học lớp 7. Không phải tự đề cao, tuy vậy tôi là một cô gái khá xinh xắn, học tập rất tốt, đứng đầu khối 7, lại hay gia nhập các hoạt động của trường buộc phải được thầy cô và bạn bè rất quý mến. Tôi ko chỉ là niềm tự hào của gia đình mà còn là niềm tự hào của cô giáo chủ nhiệm. Cô yêu thương quý tôi lắm và giao đến tôi trọng trách lớp trưởng để sát sao việc học tập của các bạn trong lớp. Nửa kì học đầu tiên diễn ra hết sức suốn sẻ, dưới sự quản lí của tôi các bạn đều tiến bộ lên trông thấy, nề nếp kỉ cương được giữ vững, luôn luôn đứng đầu toàn trường. Bởi vậy các bạn vào lớp rất yêu thương quý, kính nể tôi. Điều ấy làm tôi vô cùng hãnh diện, tự hào. Giá kể mọi chuyện cứ bình lặng như vậy, thì tôi đã trở thành một nhỏ người toàn bích, không một lỗi không đúng trong cuộc đời. Ấy vậy, nhưng…
Tôi vẫn còn nhớ hôm ấy cô chủ nhiệm đến lớp với khuôn mặt hết sức mệt mỏi. Có lẽ đi dưới trời nắng buộc phải cô bị cảm. Cô giao mang đến tôi trọng trách gửi đề kiểm tra để mang lại các bạn làm bài, đây là việc tôi vẫn thường giúp cô. Cô giáo ngồi bên trên bục giảng, đọc đề để tôi chép đề lên bảng. Ngay lập tức từ lúc đọc đề toàn thân tôi đã run bắn lên. Trời ơi, đúng vào phần mình đã chủ quan ko học ngày hôm qua, mà đó lại là câu nhiều điểm nhất. Lòng tôi thoáng buồn, rồi lấy lại bình tĩnh ngay, viết nốt phần bên trên bảng và bắt đầu về chỗ làm bài của mình.
Hai bài đầu ko thể làm khó được tôi, tuy nhiên sang đến bài thứ ba, dạng cải thiện hơn hẳn khi thì tôi choáng váng. Không cách nào nghĩ đã cho ra cách làm. Cô giáo tuy mệt, tuy vậy vẫn cẩn thận, kĩ lưỡng quan liêu sát chúng tôi, để tránh tình trạng gian lận. Tôi càng suốt ruột nóng lòng hơn nữa, tôi cù ngược quay xuôi, để tìm đồn đại cứu sinh. Cơ mà tôi không nhận được sự giúp đỡ của ai. Mười lăm phút cuối giờ tôi hoảng thật sự… Thì đúng lúc ấy, cô giáo quá mệt đã gục mặt xuống bàn. Tôi nhanh chóng giở cuốn vở ghi chép công thức cải thiện đã được cô dạy từ bài trước, vào lúc đó tôi thoáng ngập ngừng…
Nếu giở sách làm hoàn thành bài tốt, chẳng ai biết, mình vẫn là cô gái học giỏi toàn diện, vẫn là niềm kiêu hãnh của gia đình.
Nếu không chót lọt sẽ bị bạn bà và cô giáo tẩy chay. Mọi điều phấn đấu bấy lâu nay sẽ tan thành mây khói
Không ngần ngừ lâu hơn, tranh thủ lúc mọi người đang không để ý tôi liền mở vở. Chỉ nhìn loáng qua là tôi đã biết làm bài. Và lúc tiếng trống vang lên cũng là lúc bài làm của tôi hoàn thiện.
Ngày nhận kết quả, điểm 10 tròn trĩnh, đỏ chói lên trang giấy làm tôi không khỏi hạnh phúc. Cô giáo nở nụ cười tươi, tin tưởng. Chính ánh mắt đó làm tôi hối hận. Cô tin tưởng tôi đến như vậy mà sao tôi nỡ đánh lừa cô, đánh lừa các bạn. Nhưng mà tôi lại không đủ dũng khí để nhận lỗi. Sau khoản thời gian bài kiểm tra được trả, lòng tôi như lửa đốt, chỉ cần có người nhắc đến tên tôi là tôi lại nghĩ họ đã nói mình gian lận, chỉ cần họ nhìn tôi là tôi sợ hãi…. Thực sự tôi không thể chịu đựng được thêm nữa. Hết giờ học, tôi can đảm tăng trưởng thú tội với cô giáo.
– Thưa cô, bé xin nhận điểm 0, bài làm vừa rồi bé đã ko trung thực
Cô đặt tay lên vai và nhìn thẳng vào mắt tôi rồi nói:
– Cô biết nhỏ không trung thực tức thì từ lúc làm bài kiểm tra. Mà lại cô ko tố giác nhỏ vì muốn bé tự mình nhận lỗi. Cô đã chờ bé rất lâu, những tưởng cô đã tin lầm người. Nhưng không, nhỏ đã không làm cô thất vọng. Vào cuộc sống này không tránh khỏi những lầm lỗi, nhưng đáng quý nhất là con đã biết và sửa sai….
Lời cô nói làm tôi không khỏi bất ngờ… Thì ra cô đã biết tất cả, mà lại chỉ chờ sự thành thực của tôi. Nếu hôm đó tôi vẫn điềm nhiên nhận điểm 10 đó, ko biết mọi việc sau này sẽ ra sao…
Đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi thiếu trung thực, làm cô giáo buồn. Sau lần ấy tôi tự hứa với bản thân phải cố gắng học tập chăm chỉ, rèn luyện đạo đức, để không chỉ là người có tài năng, tri thức mà còn là bé người biết phải trái, đúng sai, sống trung thực, ko giả dối.
Xem thêm: Võ Lâm Truyền Kỳ 1 Mobile: Hướng Dẫn Cách Nạp Thẻ Game Võ Lâm Truyền Kỳ Mobile
Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy, cô giáo ảm đạm – mẫu mã 3
Trong cuộc sống, mỗi chúng ta không vài ba lần mắc lỗi nhưng gồm có lỗi lầm đã tạo ra không bao giờ chúng ta quên được. Bây giờ, cứ những lần nhớ cho cô giáo dạy dỗ văn năm lớp bảy, tôi lại thấy trong thâm tâm mình ray rứt vày đã bất kính với cô.
Chuyên mục: Game Mobile