Sự cố ngoài ý muốn truyện tranh
8
Sáng mau chóng hôm sau, đồng hồ thời trang sinh học sẽ sớm hơn đồng hồ thời trang báo thức làm cho anh thức giấc.
Bạn đang xem: Sự cố ngoài ý muốn truyện tranh
Tiếu Đằng vực dậy mặc áo xống tử tế, sau đó nói với cục thảm nem rán bên trên ghế salon: “Rời giường.”Qua mấy phút sau, bạn trẻ ló mặt thoát khỏi thảm, đầu rối như tơ vò, ai oán ngủ mông lung, dở hơi ngơ mỉm cười nói: “Chào buổi sáng.”“Hôm nay đi làm hay ở nhà nghỉ?”Dung Lục lập tức nói: “Em ko sao. Em đến công ty với anh.”Về góc nhìn khác trong thời điểm tạm thời chưa nói về nhưng anh thật sự rất thích hợp với bài toán cậu ta chuyên cần như vậy.“Thôi, cậu ở nhà nghỉ một ngày đi.”Bất kể nói cầm cố nào thì Dung Lục vẫn chính là người bị thương, mình vânc yêu cầu làm trò tượng trưng mang đến nghỉ ngơi một chút, miễn cho 1 đám bạn nhìn thấy cái tên này bên trên tay máu ứ ứ liền muốn đại gớm tiểu tai quái kêu trời hotline đất.Anh cũng không tiện thâm hiểm quá, một lượt dùng người dùng hỏng luôn luôn là ko được, dù sao đó cũng là Dung Lục.Về phần cậu ta, tất nhiên là kiên trì ao ước đi làm.Trước khi ra cửa, Tiếu Đằng ngừng một chút, còn nói: “Chuyện hôm qua, cám ơn cậu.”Dung Lục cười hi hí: “Đừng khách sáo.”“Tôi không muốn mắc nợ cậu.”Thanh niên chú ý anh: “Ồ?”Tiếu Đằng nói: “Cậu hoàn toàn có thể đề xuất yêu cầu. Tôi sẽ cân nhắc.” tiếp đến anh lại nhanh chóng cảnh cáo: “Đừng gồm nói lung tung.”Dung Lục trợn mắt lên: “Em muốn…”“Tôi đi nạp năng lượng sáng, cậu cứ từ tốn nghĩ.”Còn chưa đi mang đến cửa, anh sẽ nghe thấy Dung Lục nói: “Em suy nghĩ ra mong cái gì rồi!”“…”Tiếu Đằng luân phiên người, mặt không vắt đổi: “Cái gì?”Anh chuẩn bị rồi, ví như Dung Lục dám to gan lớn mật nói ra mẫu gì tránh việc nói thì anh đang choảng mang lại cậu ta một trận.Dung Lục nói: “Buổi tối cùng xem phim với em được không?”Tiếu Đằng cau mi hỏi lại: “Cái gì?”“Xem phim.”“…”“Tức là lũ mình cùng đi xem phim ý.”“…”Đây hoàn toàn không đề nghị yêu ước nằm trong dự đoán của anh.Tiếu Đằng quan sát vẻ mặt thật thà chất phác của cậu ta hồi lâu, nói: “Tùy cậu.”Thanh niên nở nụ cười xán lạn như hoa. “Vậy anh cũng muốn xem phim gì không?”“Không. Tôi chẳng mong muốn xem gì cả.”Dung Lục cười: “Hê, vậy em đi đặt vé.”“… Tuỳ.”“Chờ tan làm cho rồi em vẫn thông báo thời hạn cho anh, mình chạm mặt nhau ở cửa rạp phim, được không?”“… Ừ.”Dung Lục phấn khởi nhảy nhót, mừng rỡ xoay vòng.Thấy quỷ. Anh thực sự không hiểu nổi đám giới trẻ này.…Ngày hôm đó thao tác đến thân trưa, đột nhiên nhận được một cú điện thoại.Tiếu Đằng nhăn mày quan sát số điện thoại kia, sau đó nhận: “Chuyện gì.”“Anh Tiếu, có tin tức của Lăng Mai.”Tiếu Đằng cứng đờ.Chỉ ngắn ngủi mấy giây, lỗ tai anh ong ong từng tiếng.Cái tên cơ như sét tiến công ngang tai, làm cho màng nhĩ anh mơ hồ nhức đớn.Khi tiếng ong ong kia sút đi, anh lại nghe thấy kẻ địch nói: “Bây giờ vẫn ở thành phố T.”Thám tử bốn anh mướn về tìm kiếm kiếm tăm tích Lăng Mai, phần nhiều thời gian anh đều cảm thấy đối phương chỉ lĩnh thù lao rồi thôi, nhưng lại hiện tại, tiếng nói truyền tới lại vô cùng chân thực.“Tôi có add chỗ ở hiện tại cũng như phương thức liên lạc, anh có muốn gặp gỡ người không?”***Tiếu Đằng mặc âu phục đứng trước của tiệm cà phê, đẩy cửa ngõ ra, anh cảm thấy bộ đồ này sẽ không hợp, chuyện anh làm cực kỳ ấu trĩ, anh tự chỉnh lại cà vạt.Chưa bao giờ anh sốt sắng như vậy.Căng thẳng, thất thố, quả tình như oắt ranh nạm mũi chưa sạch mới bước chân ra ngoài xã hội.Đẩy cửa, anh bước vào, vô cùng cẩn thận, cảnh giác như sợ đánh thức một giấc mơ.Có bóng bạn ngồi bên cửa sổ, vẫn duyên dáng tinh tế, nhã nhặn thanh lịch như vậy. Cô tựa nguồn vào khung cửa như trước đó kia, vẫn mặc sườn xám cô thích, lòi ra cổ trắng tay tròn như sứ.Xem thêm: One Piece Stampede Khi Nào Chiếu Tại Việt Nam, One Piece Stampede
Đối cùng với anh nhưng mà nói, bóng lưng này như chứa đựng trên toàn bộ những gì tốt đẹp nhất trên đời.Anh cảm giác cuống họng thô khốc.Anh há miệng to gọi: “Lăng…”Người thanh nữ xoay đầu lại.Như trăm lần trước, chiếc ngoái đầu quan sát lại trong giấc mộng của anh. Khuôn mặt vơi dàng, dịp cười sẽ sở hữu được lúm đồng tiền ở một bên má.Cô không thể trẻ cơ mà trong mắt anh, cô vẫn xinh xắn như cũ. Năm tháng chỉ gìn giữ trên người cô phần nhiều dấu vệt mơ hồ, cô vẫn y như trong ký ức của anh, quyến rũ, như gần như là xa.Cô nói: “Tiếu Đằng?”“Ừm…”Lăng Mai mỉm cười: “Cậu cao lên rồi, không giống trước quá.”“…”Anh vẫn chừng bố mươi, cơ mà trước phương diện cô, trong trái tim cô, vẫn chỉ là thiếu niên năm đó.Anh ngồi vào trước khía cạnh cô, cô hỏi: “Nghe nói cậu đã tìm tôi?”“Ừm…”“Tìm tôi làm mẫu gì?”Tiếu Đằng hỏi: “… Dì sống có tốt không?”Lăng Mai cười cợt khẽ: “Tôi hả, cũng không tệ đâu. Cậu thì sao?”“Rất tốt.”Im lặng một hồi, anh gần như lỗ mãng nói: “Sau đó tôi hôn phối rồi… bao gồm mấy đứa nhỏ.”“Ồ…” Lăng Mai cười nói, “Vậy hết sức tốt.”“Sau đó lại ly hôn.”Anh chờ phản ứng của cô, tuy thế Lăng Mai chỉ lặng lặng, cũng ko truy hỏi gì, nhạt nhẽo nói: “Thật xứng đáng tiếc.”“…”Tiếu Đằng tuyệt nhất thời lừng khừng nói gì.Giống như toàn bộ ngôn từ hồ hết không thoả đáng, hoặc quá khinh thường bạc, hoặc quá vô vị, hoặc không có chút chân thành và ý nghĩa nào, hoặc vượt mức nghiêm trọng.Lăng Mai khá cúi đầu,Quấy coffe trong ly, tiếp nối nói: “Nói thật, tôi đo đắn cậu tìm tôi là do cái gì.”“…”Giọng nói cô siêu ôn hòa mượt mại, nhưng trong các số đó lại gồm loại xa giải pháp lạnh nhạt.Tiếu Đằng nói: “Tôi vẫn luôn, cần thiết quên dì.”Lăng Mai nhìn anh, nở nụ cừoi, vẫn là thú vui nhợt nhạt xa cách.“Khi đó tách ra, là chính vì chúng ta không làm chủ được.”“…”“Mà tiếng thì không giống rồi.”Đúng, xét về trình độ chuyên môn nào này mà nói, tiếng anh từ do, cũng đủ mạnh. Anh hoàn toàn có thể cầm lại hầu hết thứ bản thân không vứt xuống được.Lăng Mai ghẻ lạnh nói: “Kỳ thực chẳng khác gì cả.”“…”Cô xoay cái nhẫn kim cương tỏa nắng rực rỡ trên tay, nói: “Nếu mong mỏi nói gồm gì khác, đó là, tôi chưa ly hôn.”Tiếu Đằng dời trung bình mắt, nói: “Không hề gì.”Lăng Mai thở dài: “Thật xứng đáng thương.”“Sao?”“Làm sao nhưng cậu cứ dại ngốc như vậy.”“…”“Cậu cảm xúc khi đó, tôi thiệt sự yêu cậu sao?”“…”“Đừng đần độn ngốc.”“…”“Tôi chỉ vì chưng khoản chi phí kia nhưng mà thôi.”“…”“Tôi biết đàn họ sẽ không tiếc đánh đổi bất cứ thứ gì nhằm tôi ra khỏi cậu, bạn nhà bọn họ Tiếu rất hào phóng.”“…”“Chẳng qua tôi không ngờ, cậu lại ghi nhớ kỹ những năm như vậy.”Cô dùng ánh mắt thương hại nhìn anh: “Đều qua rồi, đừng liên tiếp suy nghĩ.”Tiếu Đằng ko nhớ mình ra khỏi đó từ dịp nào. Lúc đến trời chuyển tối, trận mưa rào trút bỏ xuống.Anh không bung dù, lảo đảo đi trong trận mưa tầm tã, dùng một loại tư thái bất yêu cầu đời, không sợ hãi, bước dài về phía bác tài đứng ven đường.Anh nghĩ sai rồi.Hoá ra chẳng có ai thành thật yêu mình.Anh nghe thấy giờ đồng hồ mưa rơi, tiếng tim đập, tất cả tiếng vang đều trở đề nghị rõ ràng.Anh vẫn mạnh mẽ như trước, không chuyện gì có thể làm anh dao động.Anh kéo cửa xe rồi ngồi vào, tài xế thất thần một dịp mới phân biệt là anh, hại hết hồn, vội hỏi: “Ngài Tiếu, bây chừ đi đâu?”Qua hồi lâu, anh mới nói: “Tùy.”“…”Tài xế không hề dám hỏi nhiều, gấp lái xe cộ đi vào màn mưa.Xe cứ chạy lộn xộn không điểm đến lựa chọn trên đường, Tiếu Đằng ngồi thẳng tắp, mặt vô cảm. Anh nhìn phong cảnh ngoài hành lang cửa số xe, cho tới tới đi đi trong mưai, thoáng một cái đã qua những người dân đi đường, giống hệt như giun dế; đủ loại khung cảnh nông cạn rất đẹp đẽ, đèn quảng cáo nhàm chán, poster phim…Anh đột nhiên nhớ ra, Dung Lục nói đợi anh.Mà anh đang sớm quên không còn một mảnh.Phục hồi tinh thần, anh nói cùng với tài xế: “Tới rạp chiếu phim Kim Dật.”Cơn mưa xối chạy đám fan đi tải sắm, trước cửa ngõ rạp phim cũng hết sức thưa thớt quạnh hiu quẽ, mà lại từ xa, Tiếu Đằng đã thấy gồm bóng tín đồ đứng sống đó.Dưới mái vòm cũng coi như rất có thể tránh mưa, nhưng chính vì gió lớn, trốn ở đoạn này cũng không tránh khỏi vận mệnh bị gió tạt mưa ướt đầy người.Bởi vậy thanh niên lúc nào cũng ẩm ướt lập cập, vóc dáng chật vật.Thấy anh đến gần, thanh niên chậm rãi ngước mắt lên, lộ ra một thú vui cho mặc dù ở trong mưa cũng sáng ngời xán lạn, tiếp đến nói: “Anh cho tới rồi.”“…”“Em còn tưởng rằng anh không thích đến chứ.”Tiếu Đằng bít dù, đứng biện pháp cậu ta vài bước.Anh ko lại gần, cũng không có ý định nói thêm mẫu gì.Xem thêm: Xem Phim Rurouni Kenshin 2012 Sát Thủ Huyền Thoại Hd Vietsub
Trong trái tim lạnh lẽo.“Vé mua ban đầu quá giờ đồng hồ rồi, mình mua cái mới nhé, anh hy vọng xem phim gì?”Tiếu Đằng nói: “Về đi.”“…”Thanh niên quan sát anh, đùng một phát nói: “Tiếu Đằng.”“…”“Em thật lòng.”“…”“Thật sự.”“…”“Có thể anh không tin, dẫu vậy trước kia, em trước đó chưa từng thử nghiêm túc với bất kể người nào.”“…”“Cho nên em không tồn tại kinh nghiệm.”“…”“Có kĩ năng là bắt đầu giữa bọn chúng ta, cũng không tốt, anh cũng ko thích.”“…”“Nhưng em sẽ đến anh thừa trình giỏi hơn.”“…”“Em nghiêm túc.”Tiếu Đằng im lặng nhìn cậu ta. Khuôn mặt lúc nào cũng ẩm ướt và rét lẽo, hai con mắt đen kịt sâu không thấy đáy, tưởng như lúc như thế nào cũng có thể bùng lên ngọn lửa.Lần này anh nói: “Cậu đến.”Chuyên mục: Esports