Trong mắt anh, em là gì?

      21

Tên truyện: Em là gì trong mắt anh?

Tác giả: Phương NiL

Thể loại: Tùy bút, truyện ngắn

Tình trạng: Hoàn thành

Giới hạn độ tuổi: Không giành cho trẻ bên dưới 13 tuổi

Cảnh báo: Không

***

Em là gì trong đôi mắt anh?

Quan tâm, chưa phải là thích.

Bạn đang xem: Trong mắt anh, em là gì?

Lo lắng không phải là thương.

Miệng đời bao la, không nên tin nó một phương pháp vô điều kiện. Đừng lúc nào cho trái tim những mong muốn chưa lúc nào thấy…

Từ đầu đến cuối, mãi vẫn ko biết.

– rút cục em là gì trong đôi mắt anh?

***

Cuộc sinh sống của tôi gồm nhiều khung bậc cảm xúc khác nhau, tuy thế tôi nghĩ, 70% khu vực tôi là phần đông thương nhức tôi từng trải. Lúc nhỏ, có lẽ rằng tôi cười nhiều hơn bây giờ.

Từ đầy đủ mặc cảm mái ấm gia đình không ngờ lại khiến tôi hiện ra nhân cách như thời gian này. Anh đến mặt tôi, đúng thời gian, đúng địa điểm. Tôi buồn, anh an ủi. Tôi khóc, anh vỗ về.

Xem thêm: Truyen Tranh Hai Huoc Truyện Hài Hước, Tình Cảm Hay Nhất, Truyen Tranh Hai Huoc Truyện Hài Hước

Cuộc sống chỗ tôi dần dần đậm màu rộng từ khi tất cả anh. Tôi nhớ, có những lần anh cùng tôi thức thâu đêm, thuộc kể cho nhau nghe những mẩu truyện cười. Tôi vẫn nhớ, phần lớn lần tôi khóc vày mẹ, anh cũng đến mặt tôi, mang đến tôi bờ vai và sự yên bình. Anh khiến trái tim tôi nóng áp, khiến tôi cười nhiều hơn thế một chút, khiến cho tôi gạt bỏ phiền lo và hầu như sầu muộn, khiến tôi vài tối thổn thức vì thú vui của anh.

Giờ trên đây tôi sẽ yêu anh…

Từng ngày trôi qua, tình yêu của tôi cứ rứa mà phệ lên. Cảm giác nơi tôi, tôi mọi dành trọn đến anh. Đôi thời điểm tôi âm thầm nghĩ, anh có thể cũng vẫn yêu tôi? Tôi nhảy cười mỗi lúc nghĩ về nó, hình ảnh anh tự khắc sâu trong trái tim tôi. Đặt tay lên trái tim, tôi cảm giác được nhịp đập cuộc sống… Tôi nhắm mắt lại, thiếp đi trong thú vui triền miên.

***

Ngày 6 tháng 10, tôi để từng nét cây viết vào cuốn nhật kí. Thương hiệu anh một đợt tiếp nhữa được xung khắc sâu vào vào đấy

Tôi sẽ yêu anh…

Thức dậy từng sớm, chắc rằng anh là lí vì chưng duy nhất khiến tôi chú ý về cuộc sống đầy nhức thương. Tự khi bao gồm anh, tôi thây kệ sự đời tàn nhẫn. Anh mang đến tôi mong muốn của sự sống, sự im bình và ấm cúng nơi trái tim anh. Mỗi ngày tôi mang dòng cặp vào ngôi trường cũng chỉ để hoàn toàn có thể nhìn thấy niềm vui anh. Làm sao tôi có thể nào quên?

Ngày 3 mon 4, áp lực học tập bắt đầu bị đè nén, dồn hết cả trên vai tôi, tôi học tập không được giỏi nên nỗi lo ngại lại cứ kéo dài. Anh học trên tôi một lớp, hết năm nay anh sẽ gửi cấp! Điều kia càng khiến cho tôi lo lắng. Không chạm mặt nhau? nếu lỡ sự quan liêu tâm chăm lo của anh không còn nữa? trường hợp lỡ may tôi không còn được chú ý thấy niềm vui của anh? Đầu óc tôi bị dồn hết vào một mớ láo lếu độn, tôi ăn không ngon, ngủ cũng chả đủ giấc. Suốt ngày cũng chỉ đờ đẫn trước dòng điện thoại, mòn mỏi đợi tin nhắn của anh. Hôm nay, anh và tôi không nói chuyện…

Tôi suy nghĩ rồi bắt ngay mẫu điện thoại. Từng cái tin nhắn được bấm gấp “Anh ngủ chưa?”. Nửa đêm, tôi nằm dài trên chiếc giường một biện pháp mệt mỏi, đôi mắt vẫn đâm trực tiếp vào chiếc điện thoại trên bàn. Tôi nhìn nó, nhẹ nhàng tóm lấy.

Anh vẫn chưa hồi âm…

***

Ngày 7 mon 5, chúng tôi bắt đầu biết tác dụng kì thi, điểm không quá tệ như tôi đã nghĩ, nhưng mà cũng chẳng là gì so với người cùng lớp. Tôi nhìn bảng điểm, hai con mắt vô hồn bắt đầu lướt qua, nhắm ép mắt, tôi ban đầu tận hưởng cái gọi là form trời tĩnh lặng của bạn dạng thân. Điều bật lên vào đầu tôi duy nhất chính là “Anh sắp sẽ nên xa tôi!”…

Đâu phải trái tim không nghe lời của lí trí mà vì chưng lí trí không muốn quên đấy thôi!

Một lần nữa, tôi khẳng định lại vị trí anh vào trái tim mình. Tôi tìm kiếm anh, duy nhất định nên nói cho anh biết “tôi đích thực yêu anh”. Tôi vẫn nhớ rõ từng phút giây ấy. Anh nghe tôi nói, quan sát tôi rồi cười.

Xem thêm: Danh Sách Tập Phim Mèo Oggy Và Những Chú Gián Tinh Nghịch, Oggy Và Những Chú Gián

Anh bảo “Anh chỉ coi em là em gái!”

Điều đó đích thực suýt giết chết tôi, tim tôi như bị bé dao giảm đôi. Tôi chú ý anh, hai con mắt đã ngấn lệ. Tôi ko khóc, chỉ chũm nuốt từng giọt nước đôi mắt vào trong. Anh vẫn yêu tín đồ khác… Đó là tại sao anh khước từ trái tim tôi… Tôi nghe, từng ngón tay cứ vắt thắt chặt vào nhau, môi tôi ban đầu mím lại. Mạch cảm hứng như mong mỏi vỡ òa. Tôi cúi đầu, bị tiêu diệt lặng ngay đó. Lần này anh không an ủi tôi…

Trải sang 1 đêm dài đằng đẵng. Tôi về lại nhà trong trái tim tan nát, có lẽ anh không yêu tôi, vậy tại sao anh đến tôi nhiều hy vọng đến thế? Ngồi xệp xuống nền nhà, tôi gục đầu vào tường rồi cứ mặc cho hầu như mảnh cảm xúc đang dâng trào. Anh mang lại tôi hi vọng, nhằm rồi đánh đấm đổ một phương pháp tàn nhẫn. Anh cho tôi sự nóng áp, nhưng toàn bộ chỉ là thứ tình cảm anh trai dành cho em gái? rốt cuộc trong trái tim anh, tôi chỉ cần như thế? Nước đôi mắt tôi cứ nắm cứ lăn dài, để mặc cho phần đa tiếng nấc nghẹn sống cổ. Bao gồm anh an ủi tôi mỗi lúc bật khóc, thiết yếu anh mến yêu tôi mỗi lúc tôi làm nũng và hiện giờ cũng thiết yếu anh để cho tôi bật khóc nhiều đến thế… Tôi là gì trong mắt anh?

***

Kể từ ngày đó, shop chúng tôi cứ dần cầm mà trở bắt buộc xa cách. Đôi cơ hội tôi vẫn tự hỏi anh như vậy là bởi vì cái gì? vị tôi đã nói yêu anh hay bởi anh ước ao tạo khoảng cách với tôi? Là từ bỏ tôi nhiều tình đấy sao?

Dưới những trận mưa trắng xóa, tôi chú ý chúng, nỗi ai oán như bước đầu khắc sâu vào trái tim tôi. Cảm xúc yêu mãnh liệt ùa về một biện pháp bất chợt. Vô thức, tay tôi hứng từng giọt mưa. Mưa lạnh lẽo tanh tương tự tâm hồn tôi ngay trong khi này. Mưa đến rồi lại đi khiến cho nắng lên hong khô mặt đất, anh mang đến rồi cũng đi dẫu vậy sao vết thương lòng để lại mang lại tôi còn thừa nhiều. Giá bán như anh mang bọn chúng theo hết thì tốt biết bao. Đôi khi tôi cứ ngỡ chính bạn dạng thân đang chơi một trò chơi. Tôi tìm hồ hết mảnh ghép với xếp chúng lại thành tranh ảnh hoàn chỉnh. Bức tranh đã xong nhưng thiếu thốn mất một vài miếng ghép – hầu như mảnh ghép cơ mà tôi không lúc nào tìm được. Chắc hẳn chúng nằm đâu đó tận sâu trái tim anh…

“Sao lại coi tôi là em gái?”, “em gái, em gái, em gái…”

Rồi lại… “Anh trai, anh trai, anh trai…”

Tôi cảm nhận sự thân thiện từ anh, tuy thế mãi mãi vẫn cần yếu là người nắm giữ trái tim đó. Bởi sao ư? Vì người ta chỉ coi tôi là… em gái! Tôi bật khóc mọi khi nghĩ về nó, vớ cả hy vọng của tôi duy nhất chốc bị thổi bay tất cả…

Anh ấy không hề yêu tôi! Tôi tự tái diễn như một lời nhắn nhủ với lòng, dở hơi ngốc đến cả cứ suy nghĩ rằng nếu như anh không yêu tôi thì vẫn phần làm sao quên được anh. Tuy vậy để quên béng thật ko dễ, những thứ chỉ khiến cho tôi đổi thay một con rối cảm xúc, vừa ngốc vừa có tác dụng trái tim chảy nát. Em là gì trong mắt anh? Đơn giản chỉ là 1 đứa em gái không hơn không kém? Vậy hầu hết sự thân mật đó thì sao? Anh bắt tôi nên vứt bỏ đấy ư? Tôi nghĩ, mỉm mỉm cười trong mẫu cách âu sầu nhất, toàn bộ rồi sẽ bị lãng quên… Anh vẫn quên tôi…

***

Ngày ở đầu cuối đi học, tôi căng thẳng mệt mỏi ngồi thụp xuống dòng ghế đá thô với cứng. Từng đợt không khí lành giá buốt vào lúc sáng sớm cứ xồng xộc vào mũi. Tôi hít từng nhịp gió tìm kiếm đâu đó sự yên bình vào trái tim tôi. Anh ngồi cạnh tôi, cách tôi vài gang tay. Tôi chú ý anh, tim tôi lại càng mệt mỏi mỏi. Hai công ty chúng tôi ngồi gần nhau nhưng nguyên nhân trái tim hai bạn cứ mãi xa cách. Ví như tôi tiến vào trái tim anh, anh lại mau chóng lùi về. Tôi dữ thế chủ động lấy cắp trái tim anh, nhưng toàn bộ sẽ bất lợi nếu máy đó chẳng khi nào thuộc về tôi.


Chuyên mục: Game Mobile

lịch phát sóng bóng đá hôm nay